Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012

Nhạy cảm hay chưa tin????




Liệu một ngày nào đó bạn chợt phát hiện ra người mình yêu không thật sự yêu mình mà vẫn nhớ về một hình bóng khác? Liệu một ngày nào đó bạn chợt nhận ra rằng mỗi khi đi bên bạn người bạn yêu luôn nhớ về hình bóng cũ, và liệu một ngày với những điều tồi tệ xảy ra .... bạn sẽ như thế nào?
.....



Hôm nay tình cờ nó đọc được một mẫu chuyện rong chuyên mục tâm sự đọc giả mà Cô đã gửi cho nó xem, nó ngây người ra mà chẳng biết mình đang suy nghĩ điều gì.... Câu chuyện là chuyện đời của một người cô gái, đang học năm thứ 4 đại học ngoại thương.... Cô ấy cũng khá xinh và cũng được nhiều cái đuôi đeo đuổi, làm quen.... Cô thuộc loại người kính đáo tình cảm, cũng là một cô gái đoan trang nết na không phóng túng trong những ngày tháng xa nhà đi học. Rồi một ngày đẹp trời, tình yêu đã đến với đời cô, cô quên một chàng trai tuấn tú học cùng trường, tình yêu đến nhanh như tia chớp, cô lao vào yêu như điên như dại. Yêu nên cô trao cho anh cả đời con gái, say đắm trong mật ngọt tình yêu cô đâu biết cô đang ngậm vào trái đắng. Cứ tưởng hạnh phúc mỉm cười với cả hai, nhưng không ngờ tình cảm của cô dành cho anh đổi lấy bằng hai từ "thay thế". Anh thú nhận rằng anh không quên được mối tình đầu, cũng chưa bao giờ anh quên người con gái kia. Trái tim nhỏ bé của cô vụn vở, cô nghe mưa đổ ập xuống đời giông bão khi giữa trưa hè nắng chói, nước mắt mặn đắng nơi khóe môi, cô lao xe chạy như một người mất trí....
....


Cuộc đời tươi đẹp bổng chốc tối đen, năm thứ 4 đại học ngoại thương đang rực rở chào đón....Tình yêu làm cô chết lặn nửa tâm hồn... Cô không thể tốt nghiệp khi trái tim mình quá bị tổn thương, những giọt máu không ngừng tuôn chảy xoáy sâu vào tâm can vì một con người phản bội. Liệu có anh chịu được cảm giác mình mang tên là người "thay thế"? Liệu có ai chịu được cảm giác mình chia sẻ người mình yêu cho một người khác? Cô hỏi thầm và tự trách mình khờ dại quá!....Yêu mù lòa và đau khổ cũng thật ngu ngốc!
....


Cô bảo lưu kết quả hơn một năm, cô lao vào những cuộc đời bất hạnh, cô hay đi công tác từ thiện, vào các trại mồ côi để giúp đỡ các em, cô đi làm bất kể thời gian, giờ giấc để có thêm thu nhập, nhưng cái chính là cô muốn mình phải thật bận rộn để đừng bao giờ nghỉ đến anh - một con người bội bạc... 
...


Cứ ngỡ thời gian sẽ là phương thuốc nhiệm màu giúp cô xóa đi kí ức đau thương và làm mờ vết thương cũ. Nhưng tim tan nát lại càng rướm máu bởi vết thương ngày nào nay được anh khuấy sâu thêm, nhìn anh tay trong tay người tình nhân cũ, nước mắt cô lại rơi.... Đôi mắt chợt long lanh những tia lửa, cô quyết lòng không vùi dập tương lai vì người đàn ông ấy, họ không xứng đáng, nghĩ thế cô tiếp tục việc học của mình và cô đã thành công....
....

Ra trường với mảnh bằng tốt nghiệp hạn ưu, nhan sắc lại xinh đẹp, cô cũng rất được lòng khi giao tiếp với mọi người xung quanh, bước đầu tạo dựng sự nghiệp làm hình ảnh của anh mờ nhạt dần trong tâm khảm trái tim cô bởi những thành công mang lại, cô nhanh chóng được lòng mọi người, chỉ trong 3 năm cô đã là trưởng phòng kinh doanh của một công ty có vốn đầu tư nước ngoài.... Đồng nghiệp không ít người đem lòng yêu mến cô, trong đó có một anh tên Tùng. Anh ấy là trưởng phòng nhân sự cùng công ty, rồi cái gì đến cũng đã đến....
...

Mưa dầm thấm đất, ông bà mình nói chẳng sai. Sau khi kết thúc mối tình ấy, 8 năm, đã 8 năm cô phấn đấu miệt mài, 8 năm trời để có thể quên anh và cô đã kết thúc sự đau khổ ấy bằng một lễ cưới thật long trọng. Đi bên cô là người đàn ông kính cận điển trai, công thành danh toại. Anh ấy đã xoa dịu nổi đau của trái tim cô từng ngày, từng ngày và thay vào đó và một tình yêu mãnh liệt, nồng cháy.... Cô đã vượt qua chuỗi ngày đau khổ của mình bằng tình cảm của anh....như thế đấy....
....


Đi bên anh, cô tươi cười nhưng vẫn có một cái gì đó buốt giá con tim..... Song cô quyết lòng gạt hình bóng cũ ra khỏi tim mình và yêu người đàn ông đang hiện diện trước mặt cô - người mà cô gọi là chồng mãi mãi....
.....

Thấp thoáng phía xa xa, có một chàng thanh niên tuấn tú, nép bên lề hạnh phúc của đôi vợ chồng son. Không ai khác hơn đó chính là người đàn ông đã làm tim cô tan nát ngày trước. Nhưng bây giờ đối với cô, anh chỉ như một cái gì đó, như áng mây mù che lắp cuộc đời mình, càng nghĩ lòng càng thầm cảm ơn chồng đã cho cô một bờ vai vững chắc suốt đời mà cô chẳng cần giành giựt với bất cứ ai.... Cô nguyện với lòng sẽ chung thủy và hết mực yêu thương Tùng, còn anh, đối với anh giờ đây cô chỉ xem như một điều hiển nhiên trong cuộc đời cô mà tiếp bước.....
....

Đây là câu chuyện nó đã đọc được cách đây gần 2 tháng. Và bây giờ nó chính là một nửa của nhân vật cô gái kia....vì hiện tại nó vẫn chưa vượt qua được quá khứ, chưa thật sự quên anh, chưa tìm cho mình động lực nào sống cả, cũng như chưa từng nghĩ là mình sẽ quên được anh...trong tim....

....

Có thật sự hạnh phúc sẽ mỉm cười với ta như thế không? Nó trầm ngâm rồi tự hỏi lòng mình? Chắc gì mình sẽ quên được anh giống như cô gái ấy! Chắc gì mình đã làm được điều vĩ đại như thế đây??? Càng nghĩ....nó càng đau, sao người con gái ấy giống mình quá thế không biết. Có thế ta mới biết trên đời này vẫn còn rất nhiều những cuộc tình tương tự, đẫm đầy nước mắt như thế....Anh không phải là trường hợp ngoại lệ trong cuộc đời này đâu....
...Hãy cố gắng mạnh mẽ lên nào nó nhé! Lại một ngày nhớ anh đau khổ!....


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét